One time, I fell ill with a terrible flu. It was a gloomy winter day when I woke up feeling weak and exhausted. My body was shivering, and my head felt heavy. As the day progressed, my symptoms worsened.
One time, I fell ill with a terrible flu. It was a gloomy winter day when I woke up feeling weak and exhausted. My body was shivering, and my head felt heavy. As the day progressed, my symptoms worsened.
Trước đây em chỉ được thấy lăng Bác qua tranh ảnh, báo chí và tivi, chưa từng được nhìn tận mắt lăng Bác. Thật may mắn khi đợt nghỉ hè vừa rồi em đã được bố mẹ cho đi thăm viếng lăng Bác, đó là điều em mong ước đã lâu.
Em đã xem các tư liệu, hình ảnh về lăng Bác rất nhiều, nhưng vẫn bị choáng ngợp bởi sự to lớn, vĩ đại và rộng lớn của khuôn viên lăng Bác. Lăng Bác giống như một khối đá khổng lồ giữa bốn bề màu xanh, bên trên là màu xanh của bầu trời, phía trước mặt là màu xanh của thảm cỏ, ba bề xung quanh là màu xanh của cây cối. Lăng Bác được xây dựng bằng đá màu xám, phía mặt tiền của lăng có khắc dòng chữ to "Chủ tịch Hồ Chí Minh". Nhìn dòng chữ ấy lòng em luôn bồi hồi, sự nhớ thương da diết và sự biết ơn vô hạn đối với Người.
Đứng giữa khuôn viên lăng Bác giống như đứng trong một khoảng trời bình yên, chỉ nghe thấy tiếng gió, tiếng chim hót. Mặc dù có hàng trăm người đang xếp hàng, hàng đoàn người đang nối thành hàng dài chờ vào thăm viếng nhưng lại rất im lặng và bình yên. Lăng Bác nổi tiếng có rặng tre ngà, và em đã được nhìn thấy rặng tre cao vút ấy, em còn thấy có những hàng hoa ban trắng, hoa ban tím trồng ở hai bên lăng Bác. Bên ngoài cửa lăng luôn có hai chú cảnh vệ canh gác, là người thật nhưng hai chú đứng im mặt nghiêm như tượng tạc. Bên trong lăng Bác đang ngủ giấc ngủ bình yên, được nhìn ngắm khuôn mặt của Bác em cảm thấy thật xúc động.
Em tiếc vì chuyến tham quan lăng Bác ngắn ngủi, nếu có dịp trở lại em sẽ rủ thật nhiều bạn bè cùng đi viếng lăng Bác.
Sau khi kết thúc năm học, bước vào kì nghỉ hè, bố em đã đưa cả gia đình cùng đi thăm lăng Bác. Chuyến đi này vô cùng lí thú, em đã có thêm những hiểu biết mà còn thêm kính yêu vị cha già dân tộc.
Trên đường đi em đã rất háo hức và mong chờ, chỉ mong có thể nhanh chóng đặt chân đến lăng Bác, có thể nhanh chóng vào lăng thăm viếng người cha già của dân tộc Việt Nam. Xe đến nơi, mở ra trước mắt em là một không gian vô cùng rộng lớn, lại có phần trang nghiêm, thành kính. Đối diện với lăng Bác là một khoảng đất rộng, xanh mướt bởi những đám cỏ xanh. Theo lời bố em thì đó chính là quảng trường Ba Đình, nơi mà Bác Hồ của chúng ta đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.
Trước lăng là Quảng trường Ba Đình rộng lớn, có cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió gợi cho em một cảm xúc tự hào, đây là lần đầu tiên em có cảm giác hân hoan, tự hào và yêu thương đất nước Việt Nam như vậy. Có lẽ bởi chính không gian của lịch sử, không gian hào hùng của dân tộc đã tác động đến nhận thức cũng như tình cảm của mỗi người. Và có lẽ cảm xúc hân hoan tự hào ấy không chỉ em mà tất cả những người đến thăm Lăng đều cảm nhận được.
Hai bên lăng Bác là hai rặng tre xanh thẳng tắp, hiên ngang như chính những người dân Việt Nam kiên cường ngày đêm ở bên Bác. Trước cửa dẫn vào lăng Bác có các chú bộ đội mặc cảnh phục đứng gác trang nghiêm. Sau khi xếp hàng thì cả gia đình em cũng đã có thể vào lăng viếng Bác. Trong lăng rộng và sáng, em có cảm giác thứ ánh sáng ấy không phải là những ánh điện mà do chính vầng hào quang tỏa ra từ Bác, đến gần nơi Bác yên nghỉ, em có thể nhìn rõ chân dung của Bác. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của Bác cũng giống như những bức tranh, những tư liệu về Bác mà em từng nhìn thấy nhưng cảm giác đến gần Bác thì cảm xúc chân thực và tình cảm cũng tha thiết hơn rất nhiều.
Bác nằm đó trong giấc ngủ ngàn thu, khuôn mặt Bác yên bình, trên môi là nụ cười hiền từ rất nhẹ. Có lẽ Người cũng đã yên tâm khi dân tộc Việt Nam đã được hòa bình, mọi người được sống trong ánh sáng của hạnh phúc. Người cha già dân tộc ấy đã có thể yên tâm để yên giấc ngàn thu, tỏa rạng và luôn hướng theo từng bước đường phát triển của con người Việt Nam
Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, em không chỉ biết đến một địa danh mới mà em cũng nhận thức được rất nhiều điều thú vị, có sự trưởng thành hơn trong tình cảm, đó là sự kính yêu, là cảm xúc tự hào đối với vị cha già dân tộc, đối với lịch sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam.
Trước khi kết thúc năm học, trường em đã tổ chức cho học sinh đến viếng lăng Bác.
Hôm đó, em dậy từ rất sớm và được bố đưa đến trường. Đúng bảy giờ, đoàn xe bắt đầu xuất phát. Em cảm thấy vô cùng háo hức vì đây là lần đầu tiên được đến viếng lăng Bác. Trên đường đi, anh hướng dẫn viên du lịch đã bắt nhịp cho chúng tôi hát vang những bài ca về Bác Hồ kính yêu.
Khoảng một tiếng sau thì xe đến nơi. Các lớp được thầy cô hướng dẫn, sắp xếp thành các hàng, và theo từng khối lớp di chuyển vào viếng Bác Hồ. Đường đi bộ vào lăng Bác khá dài, trời lại nắng nhưng dù có phải chờ đợi lâu đến đâu, chúng em vẫn trật tự, im lặng …
Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, lăng Bác uy nghi mà gần gũi. Phía trước Lăng là dòng chữ “Chủ tịch Hồ Chí Minh”. Trước thềm lăng là hai cây đại to, nở hoa vàng rực, những chậu hoa rực rỡ sắc màu, hương thơm man mác thoảng theo làn gió. Sau một chặng đường dài, cuối cùng lớp tôi cũng đã vào bên trong lăng Bác. Không khí trong Lăng tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người nhẹ nhàng di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang yên nghỉ. Bác nằm đó, an lành trong giấc ngủ, nét mặt rạng ngời. Tim em như nghẹn lại, bước chân như cố níu chậm hơn để được nhìn ngắm Bác lâu hơn. Hàng người vẫn đi chậm rãi, ngay ngắn.
Ra khỏi Lăng, các anh chị hướng dẫn viên dẫn chúng em đi thăm quan Phủ Chủ tịch, nhà sàn, ao cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng, được nhìn tận mắt từng dụng cụ sinh hoạt của Bác thường ngày: đôi dép cao su, chiếc gậy tre, chiếc mũ cối, bộ quần áo vải bạc màu, chiếc giường Bác nằm, chiếc bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi… Những câu chuyện về Bác khiến chúng em cảm thấy thật tự hào.
Nhớ về Bác, em càng thấm thía lời dạy năm xưa Bác. Em tự nhủ phải cố gắng học tập để tương lai góp phần xây dựng đất nước.
Vào ngày lễ Quốc khánh mùng 2 tháng 9 vừa rồi, em được bố mẹ đưa đi viếng lăng Bác. Đó là một chuyến đi vô cùng thú vị đối với em.
Chuyến xe xuất phát từ lúc bảy giờ ba mươi phút sáng. Khoảng ba mươi phút sau thì đến nơi. Sau khi xuống xe, theo sự sắp xếp của cô giáo, cả lớp xếp thành hai hàng, di chuyển vào khu vực lăng Bác. Ngay từ phía xa, tôi đã nhìn thấy lăng Bác Hồ to lớn nằm đấy. Hai bên đường vào trong lăng là hàng tre xanh tốt. Cả lớp trật tự, đi theo hàng tiến vào lăng. Các chú bộ đội canh gác lăng đều đứng rất nghiêm trang. Tiến vào trong lăng, tôi cảm thấy khá lạnh. Theo lời của cô giáo thì trong lăng luôn phải duy trì nhiệt độ thấp để có thể bảo quản thi hài của Bác Hồ tốt nhất.
Không khí trong lăng thật yên lặng, nghiêm trang. Bác Hồ nằm đó giống như đang ngủ vậy. Khuôn mặt Bác hiền từ giống như trong những bức tranh tôi được xem. Khi được nhìn thấy Bác, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Thật tiếc, rất nhanh sau đó, chúng em đã phải di chuyển ra ngoài. Sau khi tham quan lăng Bác, cô giáo còn đưa chúng em đến tham quan nhà sàn, ao cá của Bác, bảo tàng Hồ Chí Minh. Cô đã kể cho cả lớp nghe rất nhiều câu chuyện hay về Bác Hồ.
Sau chuyến viếng thăm lăng Bác, em đã học thêm được nhiều kiến thức bổ ích hơn. Em cảm thấy thật tự hào khi đất nước mình có một con người vĩ đại như Bác Hồ.